Cố An Tri nhìn Nguyễn Bạch Linh uống xong chén rượu, cả người lơ mơ ngây ngốc, trông có chút khờ khạo, nhưng cũng không đến mức say loạn, càng không phải kiểu uống xong là mất kiểm soát. Ngược lại, so với ngày thường còn thấy cậu dễ thương hơn mấy phần.
Một tiểu mỹ nhân xinh đẹp như vậy, nếu đặt vào thời đại của hắn trước kia, người theo đuổi có thể xếp hàng vòng quanh địa cầu ba lượt. Tiếc thay lại sinh sống trong một thôn nghèo thế này, có lẽ từ nhỏ thiếu thốn tình cảm, cho nên chỉ cần hắn đối xử tốt một chút cậu liền xem như trân bảo.
Cố An Tri dọn dẹp sạch sẽ bếp núc, quay trở lại thì thấy Nguyễn Bạch Linh ngồi ngây ra trên giường, chẳng biết đang nghĩ gì, bèn nhẹ giọng nhắc:
“Ngủ đi.”
“Ừm, muốn ngủ rồi…” Nguyễn Bạch Linh lề mề tháo giày, định nằm xuống luôn.
“Không cởi đồ à?” Cố An Tri hỏi, thấy cậu cúi đầu nhìn quần áo mà mãi không tìm được dây thắt lưng.
“Không phải chứ, một chén rượu nhỏ thế thôi mà đã say rồi?” Cố An Tri nhíu mày, “Giơ tay lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT