“Nếu ngươi biết… có thể dạy ta không?” Nguyễn Bạch Linh vừa nói, vừa đỏ mặt cúi đầu. Vừa rồi đọc sách đã khiến lòng dạ cậu khô nóng bứt rứt, giờ lại đối mặt với khuôn mặt tuấn tú của Cố An Tri, trong lòng lại như có lửa dấy lên, có chút xuân tình manh động.
Cố An Tri nhìn tiểu ca nhi xinh đẹp ấy đang chăm chăm nhìn mình, trong ánh mắt rõ ràng mang theo một chút ngưỡng mộ và tin cậy, lòng chợt như bị gõ mạnh một nhịp. Hắn ngẩn ra, giống như nằm mơ, bất giác vươn tay khẽ vuốt má Nguyễn Bạch Linh, cảm xúc mềm mại, ấm áp như tơ lụa khiến hắn choáng váng.
Chợt bừng tỉnh, hắn vội vàng thu tay về, lắp bắp:
“Ta... ta không biết đâu! Ngươi không phải có sách sao? Tự mình xem sách học đi. Ta... ta ra ngoài xem lại nồi bột ngọt, tránh... tránh cản đường ngươi.”
Nói xong, hắn quay người chạy ra ngoài như trốn. Gió lạnh bên ngoài thổi tạt vào mặt khiến hắn bình tĩnh lại đôi chút, nhưng đầu ngón tay vẫn như còn lưu lại xúc cảm da thịt của người kia.
Cố An Tri đứng dưới hiên nhà, lẩm bẩm:
“Xong rồi… ta thế nhưng còn nhớ mãi không quên cảm giác ấy! Ta… ta rõ ràng là thẳng nam mà!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT