Tạ Quy Lan vốn đã là người lạnh nhạt, huống chi lúc đó hắn đã mười tám tuổi, nếu là lúc bảy, tám tuổi, có lẽ hắn còn sẽ tưởng tượng về cha mẹ ruột, nhưng ở độ tuổi này rồi, hắn sẽ không dễ dàng nảy sinh bất kỳ tình cảm nào với ai nữa.
Hơn nữa tính cách của hắn vốn đã lạnh nhạt, lại càng khó để người khác chạm được vào lòng, mà Quan Hành Tuyết và những người khác cũng chẳng hiểu gì về hắn, hắn chưa từng cho ai cơ hội để hiểu mình, người khác muốn quan tâm cũng không biết phải làm sao, dần dà liền trở nên xa cách.
Sầm Vụ cũng không muốn chen vào quyết định của Tạ Quy Lan, việc hắn có muốn tiếp nhận người nhà họ Sầm hay không, đều là chuyện của hắn, không ai có quyền chỉ trích.
Cậu chỉ hy vọng Quan Hành Tuyết và họ có thể tốt với Tạ Quy Lan một chút.
Tạ Quy Lan nhạy cảm như vậy, dù trong nguyên tác có viết hắn lạnh nhạt thế nào đi nữa, thì cũng không phải kiểu người hoàn toàn không biết cô đơn.
Sầm Vụ cố gắng khiến mình đừng quá căng thẳng, đừng quá nói lắp, chủ động nói với Quan Hành Tuyết vài chuyện về trường học, Quan Hành Tuyết vì phép lịch sự nên cũng hỏi thăm Tạ Quy Lan vài câu.
Dù sao thì… cũng tính là đã có nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play