Tạ Quy Lan trầm ánh mắt xuống, hơi nhíu mày khó chịu, suốt cả đêm Sầm Vụ chạm vào hắn không biết bao nhiêu lần, đôi tay kia mềm mại như được nuông chiều từ bé, khiến cả vùng lưng hắn căng chặt, không sao thả lỏng được.
Thật ra hắn cũng không rõ vì sao Sầm Vụ lại ghét hắn đến vậy, thậm chí còn ác cảm hơn cả Tạ Thương Cảnh, rõ ràng trước đây chỉ cần thấy hắn là Sầm Vụ đã nhăn mặt ghê tởm, vậy mà giờ lại cứ dính lấy hắn làm gì?
“Thiếu gia.” Tạ Quy Lan cúi đầu, thu lại sự lạnh lùng và ác ý trong đôi mắt đen kia, như một con chó dữ đang nén răng nanh lại.
Hắn nhìn chằm chằm gương mặt trắng bệch và vai đang run lên của Sầm Vụ, hỏi: “Cậu thấy không khỏe à? Tôi đưa cậu về nhé?”
Đêm nay chuyện buôn bán cũng không làm tiếp được nữa, giám đốc đã cho hắn tan ca ngay tại chỗ, cũng không trừ lương.
Hắn chẳng muốn quan tâm sống chết của Sầm Vụ, nhưng dẫu sao cũng là ở chỗ hắn làm công mà xảy ra chuyện, nếu Sầm Vụ có mệnh hệ gì, nhà họ Sầm chắc chắn sẽ không tha cho hắn, phiền phức này hắn đụng không nổi.
Sầm Vụ: Hu hu hu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT