Cuối cùng chuyện cũng không ầm ĩ đến mức không kiểm soát được, Sầm Vụ và Tạ Quy Lan vẫn đến trường học tiết tự học buổi tối như bình thường, trong lớp cũng không ai bàn tán gì, thậm chí không biết Tống Lệnh Vi có liên quan gì đến hai người bọn họ.
Dù sao trước giờ Tống Lệnh Vi cũng chưa từng đến họp phụ huynh thay Tạ Quy Lan, ngoại trừ buổi tiệc kỷ niệm ngày thành lập trường lần trước thì cũng chỉ xuất hiện đúng một lần, ngoài Mạnh Lương Bình ra thì các bạn trong lớp đều không quen bà ta.
Lúc trong lớp nhốn nháo vì tin có người nhảy lầu, vài người còn nhào ra cửa sổ xem náo nhiệt và xe cảnh sát, nhưng ngay sau đó đã bị Mạnh Lương Bình lạnh mặt túm lỗ tai kéo về chỗ, ai nấy đều xám xịt quay lại bàn ngồi làm bài tập.
Sầm Vụ quay đầu, không yên tâm nhìn Tạ Quy Lan, cho dù Tống Lệnh Vi đêm nay thật sự đã ch.ết, Tạ Quy Lan có thể không đau lòng, nhưng cậu vẫn không thể hoàn toàn yên tâm.
Tạ Quy Lan ánh mắt lạnh lẽo, duỗi tay bóp má cậu, nhéo đến mặt Sầm Vụ ửng đỏ mới buông ra, Sầm Vụ bĩu môi, khóe miệng Tạ Quy Lan cũng khẽ cong.
Tạ Quy Lan quanh năm lạnh mặt, trong nguyên tác là đóa cao lãnh chi hoa tiêu chuẩn, hiếm khi cười, nhưng mỗi lần cười đều mang theo vẻ lười nhác câu dẫn người ta, vừa hư vừa ngả ngớn chẳng nghiêm túc gì.
Sầm Vụ cảm thấy mình cho dù chưa đọc kỹ nguyên tác, chỉ cần nhìn thấy Tạ Quy Lan cũng sẽ yêu hắn thật lòng, hoặc chưa nói đến yêu thì chắc chắn cũng sẽ bị dụ, chỉ muốn lên giường với hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play