Sầm Vụ cũng không giận, người khác thì đã tê rần hết cả người rồi, nhưng Tạ Quy Lan vốn dĩ đã điên sẵn, chỉ khi hắn tỏ ra bình thường mới khiến người ta lo lắng, giống như lúc nãy đột nhiên bảo muốn chia tay với cậu.
Nhưng Tạ Quy Lan cũng có chỗ tốt, hỏi cái gì hắn cũng dám nói thật, ít nhất giữa hai người không có lấy một câu nói dối.
Hơn mười một giờ đêm hai người mới về đến nhà, tiệc tối đã kết thúc, đêm nay có rất nhiều người sẽ ở lại nhà cũ, năm nào vào đêm ba mươi, trang viên nhà họ Sầm cũng náo nhiệt thế này.
Quan Hành Tuyết đi vào nhà chính tìm Sầm Quân Sơn và mọi người, Sầm Vụ và Tạ Quy Lan chưa vào ngay, đứng chờ bên ngoài một lúc.
Sầm Vụ ngồi xổm trên mặt đất vo tuyết thành cầu, ném về phía Tạ Quy Lan, Tạ Quy Lan cũng vo một quả, nhưng không ném cậu, Sầm Vụ bực hắn không chịu chơi, Tạ Quy Lan mới giơ tay lên, nhắm vào chân cậu mà ném.
Sầm Vụ chạy trốn, Tạ Quy Lan lại cúi đầu vo thêm một quả cầu tuyết nữa, ngẩng đầu lên thì không thấy Sầm Vụ đâu, hóa ra cậu vấp vào bậc đá, trượt chân ngã dập mông, nằm bẹp trên tuyết dụi dụi mắt.
Khóe môi Tạ Quy Lan không nhịn được cong lên, nhưng sợ bị đánh nên chỉ biết nhịn cười bước tới kéo cậu dậy, ai ngờ Sầm Vụ chu môi, bất ngờ túm chặt cổ tay hắn, Tạ Quy Lan không đề phòng, bị cậu kéo ngã theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play