Tạ Quy Lan tim đập thật sự nhanh, hắn dỗ Sầm Vụ, lại hỏi cậu số di động, Sầm Vụ lầu bầu đọc ra một dãy số xa lạ, vừa nghe đã biết không thuộc về thế giới này.
Sầm Vụ mí mắt ửng hồng, gương mặt trắng tuyết cũng lộ rõ sắc đỏ bất thường, cả người choáng váng ngây ngốc.
“Bảo bối,” Tạ Quy Lan cúi người xuống, lòng bàn tay vuốt nhẹ gò má cậu, dỗ dành hỏi, “Nhà cậu ở đâu?”
Sầm Vụ vẫn say, nhưng Tạ Quy Lan hỏi mấy câu, cậu dù có uống say cũng cảm thấy không thích hợp, chỉ khẽ ừ một tiếng mềm mại, rồi không chịu nói nữa.
Tạ Quy Lan cũng không ép, hắn đưa tay ra, định ôm lấy cậu, dịu giọng nói: “Bảo bối, về nhà trước được không?”
Sầm Vụ vẫn còn nhớ đến con mực nướng hắn mua chưa kịp ăn, hàng mi dài ướt nhẹp, nước mắt tí tách rơi xuống, má trắng bị nước mắt vẽ thành vệt, nghẹn ngào nói: “Tôi muốn ăn.”
Tim Tạ Quy Lan cũng đau theo, đưa tay xoa nước mắt cho cậu, dỗ dành cậu ăn, mở túi ra đưa cho cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play