Sầm Vụ lại rụt cổ, không dám nói gì nữa, xám xịt chạy thẳng lên lầu, Sầm Quân Sơn cũng đành phải để cậu đi.
“Ba, ba cũng đừng quản nữa,” Sầm Kiêu ra vẻ người từng trải, đứng bên cạnh khuyên Sầm Quân Sơn, “Tạ Quy Lan hắn chính là kiểu người đó, Sầm Vụ chỉ cần liếc hắn một cái là hắn nghĩ xong tên cho cả con cháu đời sau rồi, không nỡ bắt nạt Tiểu Bảo đâu.”
Hắn vốn định nói Tạ Quy Lan là loại đầu óc bị ám bởi tình yêu, yêu thì chắc chắn sẽ chiều, đau cái đầu đi mà tính mưu mô gì.
Nếu Sầm Vụ thật sự không muốn, Tạ Quy Lan tự khắc sẽ buông tay.
… Chắc là vậy?
Ai mà ngờ vừa dứt lời, lông mày Sầm Quân Sơn lại càng nhíu chặt, không vui nói: “Sao lại không được nghĩ tên, tên Vụ Vụ là hồi trước khi ba kết hôn đã nghĩ sẵn rồi.”
Lần đầu tiên ông gặp Quan Hành Tuyết là ở phim trường, lúc ấy trời đông sương mù mịt mù, Quan Hành Tuyết vừa liếc nhìn ông một cái, ông liền nghĩ sẵn sau này con mình phải đặt tên là gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play