Sầm Vụ cầm khăn lông lau máu cổ tay cho hắn, cậu biết mình không thể yêu đương với Tạ Quy Lan, vậy thì không nên thân mật quá mức, nhưng lại không nỡ buông lời tuyệt tình khiến hắn buồn lòng.
“Không phải đâu,” Sầm Vụ rũ hàng mi xuống, thật lòng nói với hắn, “Là vì cậu… cậu là Tạ Quy Lan, nên tôi mới đối xử tốt với cậu.”
Ánh mắt Tạ Quy Lan ngẩn ngơ, siết tay cậu, áp môi vào đầu ngón tay cậu, hắn vẫn còn đang sốt, môi nóng rực, Sầm Vụ bị hắn hôn đến mềm cả tâm can.
Cậu đưa tay sờ mặt Tạ Quy Lan, hắn lập tức dụi lại, vùi mặt vào lòng bàn tay cậu, nghẹn ngào nức nở, giọng khàn khàn nói: “Đừng đi.”
Sầm Vụ không trả lời, hắn liền cứ lặp đi lặp lại mãi, giọng càng lúc càng khản, cuối cùng cậu đành dỗ hắn: “Tôi… tôi không đi đâu.”
Tạ Quy Lan quỳ trên giường, cúi người áp mặt vào lòng bàn tay cậu, Sầm Vụ giơ tay ôm hắn, hắn liền nhào lên người cậu, cả người dán sát không chừa kẽ hở.
Tạ Quy Lan quỳ giữa hai bên hông cậu, Sầm Vụ kéo chăn đắp lên lưng hắn, Tạ Quy Lan vùi dưới chăn, rúc vào ngực cậu như đang tìm một tư thế dễ chịu để ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT