Tạ Quy Lan không hiểu Sầm Vụ nói có ý gì, nhưng ánh mắt cậu nhìn hắn vẫn luôn như vậy, như thể đã vướng bận hắn từ rất lâu, xa xăm mà dịu dàng.
Sầm Vụ ôm lấy Tạ Quy Lan, duỗi tay sờ lên mặt hắn, Tạ Quy Lan cúi đầu để cậu sờ.
Tạ Quy Lan nắm lấy tay cậu, hôn vài cái lên bên môi, sau đó giúp cậu lau nước mắt, nâng khuôn mặt cậu lên, chọc một đống thịt mềm, thấp giọng hỏi: “Sao vậy, bảo bảo?”
Sầm Vụ: “……”
Ai là bảo bảo của hắn?
Tai cậu đỏ bừng, nước mắt cũng không thèm rơi nữa, còn có chút thẹn quá hóa giận, hung hăng nhéo một cái vào cơ bụng Tạ Quy Lan, lắp bắp nói: “Không… không sao, tôi muốn về nhà.”
Tạ Quy Lan bị nhéo đến cong cả lưng, thật sự rất đau, nhưng hắn vẫn bật cười trầm thấp, ôm lấy Sầm Vụ, sống mũi cao thẳng dán lên gương mặt mềm của cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play