Tạ Quy Lan giọng nói khản đặc, Sầm Vụ nghe ra được chút run rẩy, cậu vội vã đè tay Tạ Quy Lan lại: “Đừng… đừng gọi.”
Sầm Kiêu chắc chắn sẽ nổi giận, vạn nhất mắng Tạ Quy Lan một trận thì tình huynh đệ cũng đi đời nhà ma.
Tạ Quy Lan biết cậu sợ hắn bị trách móc, nhưng vết thương trên đầu không phải chuyện nhỏ, hắn vẫn gọi điện cho Sầm Kiêu.
Sầm Vụ đầu quấn đầy băng gạc, về nhà kiểu gì cũng không giấu được ba mẹ, Sầm Kiêu liền chủ động báo tin trước cho họ.
Quan Hành Tuyết còn đang ở phim trường, mấy hôm trước bộ phim bà sản xuất mới vừa khai máy, công ty của Sầm Kiêu ở gần bệnh viện hơn nên hắn đến trước, thấy Sầm Vụ đã được băng bó xong, cũng không phải kiểu vỡ đầu máu me be bét như hắn tưởng tượng, thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Sầm Kiêu cau mày, vừa mở miệng đã định mắng.
Nhưng Sầm Vụ đã học được cách nhanh tay đoạt lời, cậu môi tái nhợt, mấp máy nói: “Em… em vô dụng, emm đi đào rau dại.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT