“Cấp Thánh? Sao chuyện này chúng ta lại không hay biết gì?” Diêu Kỳ Diệp cau mày, giọng đầy nghi hoặc.
Dựa theo tính tình của cha hắn ta, nếu Thử tộc thật sự xuất hiện một giống cái mang năng lực sinh sản cấp Thánh, thì chắc chắn cha đã sớm sai hắn ta và ca ca đến đó cầu kết lữ rồi. Làm gì có chuyện để bọn họ rời khỏi bộ lạc, chạy sang bộ lạc Kim Sư như hiện tại?
Nhưng nghĩ lại cũng tốt. Thử Vân kia dung mạo vốn không phải kiểu hắn ta ưa thích, dù có đi thì hắn ta cũng chẳng vừa mắt nàng ta. Thà đến bộ lạc Kim Sư còn hơn, nếu không thì đã lỡ mất Kiều Kiều rồi.
Ánh mắt Diêu Kỳ Xuyên khẽ lóe lên. Trong bộ lạc, người chuyên dò la tin tức là cha của Thượng Xích, mà người đó lại là thân đệ của cha y. Hiện tại nhìn lại, vị thúc thúc kia e rằng không đơn giản như vẻ ngoài. Việc lần này, chắc chắn là có chủ đích. Tâm tư của hắn, e là chẳng hề đơn thuần…
Chẳng lẽ là muốn giữ lại giống cái có khả năng sinh sản mạnh cho chính con trai mình? Quả là tính toán khôn khéo. Có điều, Thượng Xích và Thử Vân liệu có thật sự sinh được con non không?
Diêu Kỳ Xuyên thấy hy vọng ấy chẳng cao. Nếu thật sự dễ dàng như vậy, thì Hồ tộc bọn họ đã không đến nay vẫn chưa có nổi một con non ra đời.
“Các ngươi không biết là do bản thân vô dụng, sao có thể trách người khác? Nếu là ta, đã chẳng còn mặt mũi mà quay về bộ lạc nữa rồi!” Thượng Xích hếch mặt đắc ý, nhìn hai huynh đệ Diêu gia bằng ánh mắt khinh bỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT