Vu y cũng thấy khó tin, chính ông ta cũng phải ngẩn người hồi lâu. Đến khi hít sâu một hơi, ông ta mới thốt ra kết quả:
“Chúc mừng, hai ngươi đều đã mang thai! Việc này quả thật khó tin, thụ thai cùng lúc thế này đúng là vừa khéo quá mức. Còn nữa, Hạ Thảo, thân thể ngươi dường như đã không sao rồi? Sao lại hồi phục nhanh như vậy?”
Ánh mắt vu y lóe sáng. Tình trạng của Hạ Thảo ông ta vốn nắm rõ, bao năm qua vẫn không chữa được, vậy mà nay bỗng dưng bình phục. Chẳng lẽ là nhờ Đồ Kiều Kiều ra tay? Nghĩ đi nghĩ lại, ngoài khả năng ấy thì không còn lời giải thích nào khác. Nhưng ông ta không nói ra. Vốn chẳng phải hạng người lắm chuyện, Đồ Kiều Kiều đã im lặng, Hạ Thảo và Bán Mai cũng chẳng hé môi, rõ ràng đã có dặn dò từ trước. Đã vậy, ông ta càng không tiện hỏi thêm.
“Chuyện này… ta… ta cũng không rõ, chỉ là bỗng dưng liền khỏe hẳn…”
“Ngươi không cần nói thêm, ta hiểu rồi.” Vu y lập tức ngắt lời Hạ Thảo. Nếu bất tiện thì thôi, không cần nói nữa.
“Vu y… a đau quá… các ngươi nói xong chưa? Mau lại xem cho ta, bụng ta đau chịu không nổi rồi!”
Mặc Trúc ôm bụng, đau đến nỗi chỉ có thể đi vòng vòng trong động, có cảm giác nếu đứng yên thì sẽ ngã quỵ ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT