Đồ Kiều Kiều tỉnh lại giữa một cơn đau nhói. Còn chưa kịp nhìn rõ nơi mình đang ở đâu, cô đã bị một con hổ lớn bất ngờ xuất hiện trước mặt dọa đến mức ngất lịm.

Lần thứ hai tỉnh dậy, cô phát hiện mình đang nằm trong một hang đá nhỏ hẹp và ẩm thấp. Không gian bên trong vô cùng lộn xộn, ngoài cô ra thì chỉ toàn bụi bặm dày đặc. Có thể nhận ra hang đá này đã lâu không có người sinh sống.

Kiếp trước, cô mắc ung thư giai đoạn cuối, bệnh tật kéo dài khiến cơ thể ngày càng gầy yếu. 

Trong ca phẫu thuật cuối cùng, cô không thể cầm cự nổi mà ra đi. Âm thanh cuối cùng cô nghe được là tiếng máy móc vang vọng bên tai. 

Nào ngờ, vừa mở mắt ra liền thấy một con hổ to tướng đang đứng trước mặt, khiến cô hoảng sợ đến mức ngất đi lần nữa.

"Nơi này là đâu vậy?" Đồ Kiều Kiều vừa cất tiếng hỏi còn chưa kịp suy nghĩ gì, một cơn đau buốt lại ập đến, kéo theo dòng ký ức tràn ngập trong đầu cô.

Cô đã xuyên không đến một đại lục của thú nhân. Nơi đây giống đực thì nhiều, còn giống cái lại vô cùng khan hiếm. Một giống cái ở đây thường có đến mười mấy, thậm chí hai mươi mấy người thú phu.

Cơ thể mà cô nhập vào cũng tên là Đồ Kiều Kiều, là một giống cái thuộc tộc Thỏ. 

Cha của cô là người tộc Thỏ, còn mẹ thuộc tộc Gấu Nâu. Nghe nói, giống cái của tộc Thỏ nổi tiếng với khả năng sinh sản mạnh mẽ. 

Thế nhưng không hiểu vì sao, trong lễ thành niên, khi tiến hành kiểm tra, Đồ Kiều Kiều lại cho ra kết quả: giá trị sinh sản bằng không. Nói cách khác, nguyên chủ hoàn toàn không có khả năng sinh con.

Trước khi đến tuổi trưởng thành, nguyên chủ vốn là giống cái thuộc tộc Thỏ, nên đã thu hút không ít thú nhân theo đuổi. Ai nấy đều mong chờ nguyên chủ hoàn thành lễ thành niên để có thể chính thức kết bạn lữ và trở thành thú phu của nguyên chủ.

Thế nhưng ngay sau lễ trưởng thành, kết quả kiểm tra lại cho thấy cô ấy có giá trị sinh sản bằng không. Từ khoảnh khắc đó, cô ấy lập tức trở thành giống cái bị tất cả quay lưng.

Nguyên chủ vì không có khả năng sinh sản, cha lại bị thương, các thú phu khác của mẹ vào rừng lúc hoàng hôn, đến nay đã nửa năm vẫn chưa trở về. 

Các thú nhân trong bộ lạc đều cho rằng họ đã chết. Nguyên chủ lại là một giống cái không có giá trị sinh sản, mà người cha với mẹ hiện tại cũng không còn khả năng nuôi dưỡng nguyên chủ, nên bộ lạc định đưa cô ấy đến bộ lạc khác để trao đổi lấy vật phẩm.

Nguyên chủ không cam lòng chấp nhận kết cục như nô lệ nên đã bỏ trốn. Thế nhưng trên đường chạy trốn, cô ấy không may trượt chân ngã xuống sườn núi rồi mất mạng. Sau khi cô ấy chết, đúng lúc đó Đồ Kiều Kiều xuyên đến thân thể này, và bị con hổ đốm vừa xuất hiện dọa cho bất tỉnh.

[Ký chủ, nơi đây là đại lục thú thế. Em là hệ thống sinh con mà chị vừa được ràng buộc – Đinh Đang!]

Giọng nói vang lên trong đầu khiến Đồ Kiều Kiều hoảng sợ. Mãi một lúc sau, cô mới dám tin rằng mình không nghe nhầm.

“Gì cơ... hệ thống sinh con? Không lẽ đúng là thứ mình đang nghĩ tới thật sao...?”

Trước kia, khi còn nằm liệt giường vì bệnh, những lúc rảnh rỗi cô thường đọc tiểu thuyết. 

Thể loại cô xem nhiều nhất chính là truyện về thú nhân. Nhưng chẳng phải tất cả những thứ đó chỉ là tưởng tượng thôi sao? Sao bây giờ lại thật sự tồn tại? Ngay cả cái gọi là hệ thống sinh con cũng là thật ư?

Ngay cả việc lấy thân thể nguyên chủ ra để trao đổi vật phẩm, cô cũng đã tận mắt chứng kiến. Quả thật quá đỗi hoang đường, nhưng cô thực ra vẫn có thể hiểu được. 

Đơn giản vì thân thể nguyên chủ không có khả năng sinh con nên bị xem là vô dụng. Đến cả tư cách kết hôn cũng không có, chỉ có thể bị mang ra trao đổi lấy vật phẩm.

Đây là chuyện gì thế này? Trước kia đọc truyện thú nhân, cô còn thấy chẳng có gì to tát, vậy mà giờ đến lượt mình rơi vào hoàn cảnh đó, cô mới thật sự cảm thấy khó chấp nhận. 

Còn cái gọi là Hệ thống sinh con nữa… chẳng lẽ thật sự muốn giao cho cô nhiệm vụ sinh con non?

[Đúng vậy đấy, ký chủ. Hiện tại mạng sống của chị hoàn toàn phụ thuộc vào Hệ thống sinh con. 

Khi nguyên chủ ngã từ sườn núi xuống, thân thể và lục phủ ngũ tạng đã bị tổn thương nặng nề. Chị cần nhanh chóng kết lữ, sinh ra con non để nhận phần thưởng từ nhiệm vụ để kéo dài sự sống.]

“Chị không thể đổi hệ thống đã ràng buộc mình được sao?”

Cô hoàn toàn không biết mình bị ràng buộc với hệ thống này từ lúc nào. Lúc tỉnh lại vẫn còn mơ mơ hồ hồ, đã bị buộc chặt rồi. Người khác chẳng phải đều có quyền lựa chọn hay sao?

[Không thể đâu, ký chủ. Em đã quét khắp thế giới này, hiện tại chỉ có em là hệ thống duy nhất tồn tại. Nếu em gỡ ràng buộc, chị sẽ lập tức tử vong. Xin hỏi: chị có muốn gỡ ràng buộc không?]

Đồ Kiều Kiều: “…”

Nếu đã như vậy thì còn gỡ làm gì? Chết thật thì tốt đẹp gì? Kiếp trước cô luôn sống trong bệnh tật, về sau đến cả đồ ăn cũng nuốt không trôi. Giờ thân thể này dù gì cũng còn có thể cứu vãn, cô chẳng dại gì mà đi tìm cái chết.

[Xin hỏi: chị có muốn giải trừ ràng buộc không?]

“Không giải trừ. Nếu chị kết lữ thì cơ thể sẽ hồi phục hoàn toàn sao?”

[Ký chủ, điều đó còn tùy thuộc vào số con non chị sinh ra. Sinh càng nhiều, điểm tích phân càng cao. Chị có thể dùng điểm đó để đổi lấy đan dược chữa lành tại cửa hàng hệ thống. 

Sau khi dùng đan, chị sẽ khỏe mạnh như những giống cái bình thường khác: vui vẻ chạy nhảy, hoàn toàn tự do. Đến lúc đó, dù có gỡ ràng buộc cũng sẽ không chết.]

“Em không sợ đến khi chị hồi phục rồi sẽ giải trừ ràng buộc à?”

Đồ Kiều Kiều cố ý hỏi. Cô không tin hệ thống lại dễ dàng để mình thoát ra như vậy.

[Sẽ không đâu, ký chủ. Chị sẽ không giải trừ ràng buộc.]

Hệ thống lên tiếng, giọng điệu vô cùng chắc chắn.

Đồ Kiều Kiều còn định hỏi thêm thì chợt nghe thấy tiếng động truyền đến từ bên ngoài hang đá. Cô lập tức nín thở, căng thẳng dõi mắt về phía cửa hang. 

Không còn cách nào khác, hiện tại cô đang bị thương, thể lực yếu ớt đến mức gà cũng không trói nổi. Trong tình cảnh này, cô không thể không cảnh giác cao độ.

“Các ngươi không được vào! Bao giờ Đồ Kiều Kiều chịu đồng ý bị đưa tới bộ lạc Kim Sư để trao đổi vật phẩm thì mới được thả ra. Trừ khi nàng ta gật đầu, còn không thì cứ nhốt ở đó!”

“Hầu Sơn, ngươi thật sự không thể cho ta vào nhìn một chút sao? Ta chỉ muốn được nhìn con của ta thôi... Ta… ta có thể thay con bé đi trao đổi, chẳng lẽ đến vậy cũng không được sao?”

Giọng nói buồn bã của một giống cái vang lên từ phía ngoài cửa hang.

“Không được! Ngươi đã già yếu lại không còn khả năng sinh con, đem đi cũng chẳng đổi được thứ gì ra hồn. Đồ Kiều Kiều tuy không sinh đẻ được, nhưng nàng ta còn trẻ, vẫn có thể đổi được một ít muối mang về.”

“Các ngươi… các ngươi đối xử với giống cái như vậy, nhất định sẽ bị Thần Thú trừng phạt!”

Đồ Kiều Kiều lúc này đã nghe ra, người đang nói chuyện ngoài cửa chính là mẹ của nguyên chủ. Trong ký ức còn sót lại, cô nhớ rất rõ — bà ấy luôn hết lòng thương yêu nguyên chủ. Bà ấy chỉ sinh được hai người con: một giống đực, một giống cái.

Con trai của họ đã trưởng thành, đi cùng các thú phu khác của mẹ ra ngoài săn bắn, nhưng đến giờ vẫn chưa quay về. Mọi thú nhân đều cho rằng họ đã chết, vì thế mới dám trắng trợn bắt nạt ba người còn lại trong nhà nguyên chủ như hiện tại.

Lúc này, Đồ Kiều Kiều đã hạ quyết tâm. Cô chậm rãi đứng dậy, đầu vẫn còn hơi choáng. Sau vài bước loạng choạng, cô mới dần thích nghi được.

Trước khi rời khỏi hang đá, cô xác nhận lại lần cuối với Hệ thống sinh con:

“Này, cơ thể chị có giá trị sinh sản bằng không. Em chắc chắn chị vẫn có thể sinh ra con non chứ?”

[Hoàn toàn chắc chắn, ký chủ. Em là Hệ thống sinh con mà! Chút nữa chị mở gói quà đầu tiên ra sẽ thấy bên trong có vật phẩm hỗ trợ thụ thai. Con non gì đó, không thành vấn đề!]

“Vậy thì chị yên tâm rồi.”

Đồ Kiều Kiều khẽ thở phào một hơi, rồi chậm rãi bước về phía cửa hang. Bên ngoài, Hùng Lị và Hầu Sơn vẫn còn đang cãi nhau.

Hầu Sơn đã sớm nghe thấy tiếng động bên trong, gã ta không buồn quan tâm đến Hùng Lị nữa mà quay đầu lại, gương mặt đầy bực bội:

“Đồ Kiều Kiều, sao ngươi lại ra đây? Mau quay vào! Ta cảnh cáo ngươi, đừng có mơ chạy trốn nữa. Nếu còn dám bỏ trốn, lần sau không phải mang ngươi đi trao đổi vật phẩm, mà là trực tiếp đưa đến động giống cái! Đến lúc đó thì…”

Đồ Kiều Kiều lạnh lùng cắt ngang lời Hầu Sơn:

“Ta đồng ý đi trao đổi vật phẩm. Nhưng ta có một điều kiện. Nếu thủ lĩnh chịu chấp nhận, ta cam đoan sẽ không trốn nữa, sẽ ngoan ngoãn phối hợp với bộ lạc, sẵn sàng đến bộ lạc Kim Sư. Thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play