“Đồ Kiều Kiều thật đúng là có phúc khí.” Một giống cái đỏ mắt lên tiếng.
“Nếu ngươi cũng có thể xinh đẹp như con bé, lại sớm mang thai con non, đám giống đực kia cũng sẽ đối xử với ngươi như vậy thôi.” Diệp Yên thản nhiên nói.
Bà ta đối với Đồ Kiều Kiều chỉ có ngưỡng mộ, không hề ganh ghét, nên mới có thể đón nhận mọi chuyện một cách bình tĩnh.
“Phải rồi, các ngươi cứ nhìn chằm chằm vào Đồ Kiều Kiều làm gì? Trong số các ngươi chẳng phải cũng có người từng sinh con rồi sao? Sao cứ phải dán mắt vào nàng ấy mãi vậy?” Hạ Thảo cũng lên tiếng.
Hạ Thảo nói vậy là vì thấy vài giống cái sắc mặt không tốt, sợ trong lòng họ nảy sinh oán hận với Đồ Kiều Kiều, nên mới cố ý chuyển hướng chú ý của họ đi chỗ khác.
“Đồ Kiều Kiều! Mau ra ngoài đi! Ra nhìn bọn ta một chút!” Đám giống đực ngoài cửa vẫn chưa chịu buông tha, tiếp tục gọi to.
Trong sơn động, Hồ Hoa Hoa nhẹ nhàng nắm tay Đồ Kiều Kiều, dịu giọng nói: “Kiều Kiều, con xem có muốn ra ngoài lựa chọn thử một phen không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT