Y cũng vì vậy mà ở lại. Để tỏ lòng cảm tạ bộ lạc, hai ngày trước, trong chuyến đi săn, toàn bộ con mồi bắt được, y không giữ lại lấy một con, đều dâng hết cho bộ lạc.
Hôm nay vốn dĩ y chỉ định cùng các giống đực khác ra ngoài xem náo nhiệt. Dù sao y cũng đã là người của bộ lạc, nếu đến dịp như thế này mà vẫn không chịu lộ mặt thì chẳng phải sẽ bị cho là cố ý xa cách hay sao? Y thật sự muốn được yên ổn sống tiếp ở nơi này.
“Dĩ nhiên là hỏi ngươi, chẳng lẽ còn hỏi ai khác?” Đồ Kiều Kiều hơi nhíu mày. Tên này chẳng lẽ là loại có thực lực cường hãn nhưng lại hơi ngốc nghếch, thêm phần tính tình hướng nội? Nếu đúng như vậy, thì cô coi như nhặt được bảo vật rồi.
“Ta... ta là... xà thú nhân, lục giai đỉnh phong... có song dị năng... là băng và... và thổ. Ba ngày trước mới gia nhập bộ lạc Kim Sư... em yên tâm... ta không phải thú nhân lưu lạc. Trước kia ta sống ở Tây đại lục, bộ lạc bên đó bị diệt... ta mới phải phiêu bạt đến đây…”
Ngân Lâm Lang vì quá bất ngờ và mừng rỡ nên càng nói càng lắp bắp. Tuy lắp bắp, nhưng cuối cùng y vẫn trình bày rõ ràng thân phận và tình cảnh của mình.
Đồ Kiều Kiều vốn đã động tâm, nghe xong càng thêm dao động. Cô suýt nữa đã mở miệng đáp ứng, nhưng đúng lúc ấy, một tiếng kêu kinh hỉ vang lên:
“Lạc Trì trở về rồi! Lạc Trì chưa chết! Hắn còn sống!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT