Kim Xuyên thấy số lượng thú nhân ngày càng nhiều thì vô cùng phấn khởi. Bộ lạc Kim Sư của họ vừa mới tổn thất không ít thú nhân, giờ nhóm người từ bộ lạc Tam Vĩ Hồ đến thật đúng lúc. Trong bộ lạc vẫn còn nhiều sơn động bỏ trống, họ có thể vào ở ngay.
Đồ Kiều Kiều quả nhiên là phúc tinh của bộ lạc. Mới ra ngoài một chuyến đã mang về nhiều thú nhân như vậy, xem ra sau này nhất định phải đối xử với con bé tốt hơn nữa.
“Không thành vấn đề! Không thành vấn đề! Đám thú nhân này cha sẽ sắp xếp ổn thỏa hết. Các con cứ về nghỉ ngơi trước đi.” Kim Xuyên cười đến mức miệng gần như không khép lại được.
Tuy trong đám thú nhân có không ít người bị thương, nhưng vốn dĩ thú nhân da dày thịt béo, dưỡng vài ngày là ổn. Sau đó vẫn có thể trở thành lực lượng nòng cốt của bộ lạc.
Lần này lại có không ít thú nhân trẻ tuổi, giống cái cũng có mấy người. Bộ lạc có thêm giống cái, đúng là chuyện tốt.
Kim Xuyên vừa nghĩ vậy đã hình thành một quyết định trong lòng, dự định ngày mai sẽ nói với Lạc Trì.
Đồ Kiều Kiều đang định đưa Dạ Ngôn về thì bị một nhóm giống cái chặn lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play