Nhưng giọng của hắn so với Dạ Ngôn thì đúng là cách biệt một trời một vực. Giọng hắn căn bản chẳng thể sánh nổi, vì vậy Dạ Ngôn hoàn toàn không nghe thấy gì, vẫn cứ tiếp tục hát, mà càng hát lại càng to.
Lúc này, không ít thú nhân thấy không cản nổi nữa, đều bắt đầu bỏ chạy. Bọn họ cố gắng rời khỏi nơi này, đi xa thêm chút nữa, hy vọng tránh được thứ ma âm như xuyên thủng màng nhĩ kia.
Kết quả là dù đã đi rất xa, về tới tận sơn động của mình rồi mà vẫn còn nghe rõ tiếng hát chói tai ấy. Thật sự khiến người ta phát điên.
Có thú nhân chịu không nổi nữa, bắt đầu đập phá đồ đạc trong sơn động:
“A! Sao vẫn còn nghe thấy! Khó chịu muốn chết!”
“Ta liều mạng với ngươi luôn!” Có thú nhân trực tiếp xông ra ngoài, kết quả mới đi được nửa đường đã không chịu nổi tiếng hát của Dạ Ngôn, lập tức ngã lăn ra bất tỉnh.
Lúc này, hơn nửa số thú nhân trong bộ lạc Kim Sư đều khổ sở không nói thành lời. Thậm chí có người âm thầm trách móc đám giống cái kia: không làm chuyện gì cho tử tế, lại cứ khăng khăng đòi giao nhân hát hò, bây giờ thì hại cả bộ lạc phải chịu trận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT