Suốt dọc đường cẩn thận che chắn cho bánh kem mang về đến nhà, đến khi thấy Quý Nam Tinh đặt bánh lên bàn, Tạ Phán Nhi mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó liền ghé sát bàn, nhìn chằm chằm chiếc bánh kem, nhưng vẫn không quên hóng chuyện:
“Vừa rồi cậu nói trên bộ đồ đó có mùi máu, các thiên sư các cậu mũi thính vậy sao? Cái đó cũng ngửi ra được?”
Quý Nam Tinh cởi áo khoác, đáp: “Không phải ngửi, là nhìn.”
Bị nhiễm khí tràng có màu đỏ bộ đồ đó là của người đã chết từng mặc, hơn nữa là mặc lúc chết.
Mấy loại đồ như thế này, bao gồm quần áo người chết từng mặc khi còn sống, thường sẽ được đem đi thiêu trong ngày đưa tang hoặc ngày đầu thất. Ở hầu hết những nơi còn giữ tập tục, hai bộ đồ cuối cùng của người chết thường không ai sử dụng lại nữa. Rất ít người sẽ lấy lại đồ từng mặc lúc chết để dùng mặc lần nữa.
Tạ Phán Nhi có chút tò mò: “Nếu cô gái đó không đem đồ trả lại mà cứ mặc tiếp, sẽ ra sao?”
Quý Nam Tinh: “Thì xui xẻo. Nếu vận khí lại đang kém thì không chỉ xui, mà là xúi quẩy.”
Tạ Phán Nhi làm ra vẻ sợ sệt, thầm hy vọng cô gái kia sẽ nghe lời khuyên, nhanh chóng đem bộ đồ đó trả lại.
Nhưng cô cũng biết khả năng trả lại chắc không cao. Dù gì cũng chỉ là có người xa lạ trên đường bảo quần áo mình có vấn đề, nếu không coi Quý Nam Tinh là người điên thì chắc cũng vì cậu thật sự quá đẹp trai.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT