Quả bóng rổ có chữ ký thật ra vẫn còn đang trên đường vận chuyển.
Sư huynh của cậu thì đang bận chuẩn bị ra ngoài hành pháp, bận đến mức không có thời gian lo mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy, nên toàn bộ đều giao cho trợ lý xử lý.
Mà trợ lý thì biết rõ tam thiếu nhà họ Quý đặc biệt cưng chiều cậu em trai, cho nên với món đồ ông chủ dặn dò, anh tự nhiên vô cùng coi trọng.
Vừa nhìn thấy quả bóng có chữ ký kia trông có vẻ hơi quê, anh liền muốn gom luôn cả bộ bóng lại rồi chọn quả đẹp hơn để gửi về.
Kết quả là hiện tại, không ai biết quả bóng ban đầu đang nằm trong tay ai trong nhóm người phụ trách gom đồ.
Quý Nam Tinh nghĩ bụng: Miệng nói tặng quà mà chẳng thấy đâu, nghe cũng chẳng thật lòng cho lắm. Nghĩ đến chuyện mình còn thường xuyên hút dương khí của người ta, cậu cảm thấy mình nên có chút thành ý đền đáp, vì vậy quyết định tốn chút công sức tự chọn một món quà tử tế để tặng cho Tiêu Dã.
Tạ Phán Nhi cũng đã lâu rồi chưa được ra ngoài vào ban ngày mấy lần đi học cũng không tính, vì cô căn bản là trốn trong góc như cái bóng, không coi là ra ngoài thật sự. Vừa nghe Quý Nam Tinh muốn đi dạo phố, cô suýt chút nữa tự hóa thành tấm âm mộc bài nhảy vào túi áo cậu mà đi theo.
Quý Nam Tinh cũng không ngăn cản, chỉ hơi nhắc: “Hôm nay tuy nắng không gắt, nhưng chỗ tôi định tới lại là nơi mà loại âm hồn như cô chỉ đi ngang thôi cũng phải tránh né.”
Tạ Phán Nhi liền “xoạch” một cái nhảy tọt vào âm mộc bài, rồi nhét thẳng vào túi áo khoác của cậu: “Được người nuôi với sống hoang khác nhau lắm nha. Tôi sẽ ngoan ngoãn nằm yên trong âm mộc bài, không chui ra đâu."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT