Đêm khuya trong núi rừng, không một tiếng gió, tĩnh lặng đến mức khiến người ta sởn gai ốc.
Vô số bóng quỷ đứng lặng bên những thân cây, toàn bộ đều hướng ánh mắt về phía bọn họ. Ánh nhìn u ám, quỷ khí dày đặc, lượn lờ trong không khí lạnh buốt.
Thấy rừng cây phía trước bị vô số bóng quỷ vây kín, Kiều Văn Khiết hoảng hốt đến mức lập tức trốn sát vào cạnh Quý Nam Tinh, giọng run lẩy bẩy: “Đại sư… cái đó… là… là cái kia phải không? Giờ chúng ta phải làm sao?”
Khoảng cách tuy không gần, ánh sáng cũng mờ mờ, lại thêm những bóng đen kia đều nép vào thân cây, khiến cô khó mà phân biệt được rốt cuộc là người hay quỷ.
Giờ phút này, Kiều Văn Khiết thậm chí không biết nên mong bọn họ là người hay là quỷ, nếu là người, cô và vị thiên sư trẻ tuổi bên cạnh e rằng không đủ sức chống đỡ; nếu là quỷ… nhiều quỷ như vậy, không biết thiên sư này có gánh vác nổi không.
Cô không dám nhắc đến hai chữ quỷ, sợ chọc giận bọn họ. Trong lòng thấp thỏm bất an, quỷ thì đông, thi thể Lâm Lâm còn chưa đào được, hung thủ sát hại cô cũng chưa tìm ra. Cô không sợ chết, nhưng cũng không muốn chết như thế này, chết mà chưa kịp làm gì cả.
Quý Nam Tinh nhàn nhạt nói: “Không phải gan cô rất lớn à? Lúc nãy nhìn đâu có sợ hãi gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play