Khi Lạc Y Nhi và Sở thị đang trò chuyện, từ bên ngoài vọng vào tiếng nha hoàn, báo rằng Hầu gia phái người đến mời hai người ra sảnh ngoài dùng bữa. Lúc này, cả hai mới giật mình nhận ra đã đến giờ trưa.
Bước vào sảnh ngoài, Lạc Y Nhi thấy Lạc Dụ đã có mặt. Nàng không để tâm, nhưng khi Sở thị khẽ rút tay khỏi tay nàng, Lạc Y Nhi thoáng ngẩn người. Theo ánh mắt của mẫu thân, nàng nhìn sang và bắt gặp Phương Cẩn Lăng đang đứng đó, ánh mắt trầm tĩnh dõi theo nàng.
Lạc Y Nhi khẽ rũ mi, nở nụ cười nhàn nhạt, mang theo chút phong tình. Nàng nhẹ nhàng bước nhanh về phía hắn, khi còn cách vài bước, Phương Cẩn Lăng đã vươn tay kéo nàng lại, giọng trầm thấp: “Nàng nói gì với nhạc mẫu mà lâu thế?”
Lạc Y Nhi chợt nhớ đến những lời Sở thị vừa nói, thần sắc thoáng lúng túng, đuôi mắt ửng hồng, làn da trắng nõn nơi cổ cũng nhuộm một tầng hồng nhạt. Phương Cẩn Lăng âm thầm nhướng mày, trong lòng thầm đoán, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bất động thanh sắc, nắm tay nàng ngồi xuống: “Sáng nay nàng ăn chẳng được bao nhiêu, giờ có đói không?”
Lúc chưa nghe hắn hỏi, Lạc Y Nhi chưa cảm thấy gì, nhưng khi hắn nhắc, nàng bỗng thấy bụng hơi cồn cào. Nàng khẽ trề môi, gật đầu, dáng vẻ như có chút ủy khuất, khiến Phương Cẩn Lăng bật cười.
Hành động thân mật của hai người khiến ánh mắt người bên cạnh thoáng trầm xuống. Phương Cẩn Du khẽ cong môi, nụ cười như có như không: “Xem ra tam hoàng huynh và Y Nhi tình cảm rất tốt.”
Hắn lặp lại tên nàng trong miệng, cuối cùng không kìm được mà thốt ra. Hắn có thể chịu đựng việc nàng thành thân với người khác, nhưng không thể thờ ơ khi thấy nàng đối đãi với người khác bằng thái độ đặc biệt. Trong lòng hắn, nàng vốn dĩ nên thuộc về hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play