Lấy thân phận của hai người bọn họ, Ôn Vương cho rằng giữa hắn và nàng còn có thể có quan hệ gì khác ngoài bằng hữu? – Lạc Y Nhi nói những lời này với sắc mặt gần như lạnh lùng. Xưa nay nàng luôn giữ thái độ mềm mại, ôn hòa, nhưng thần sắc lúc này lại khiến Phương Cẩn Du cảm thấy đau đớn tận tâm can.
Phương Cẩn Du bất giác siết chặt tay, lòng hắn đau nhói. Hắn nhíu mày, trên mặt thoáng hiện một tia xót xa. Hắn hé môi, định nói gì đó, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của nàng, hắn bỗng cứng họng, không thốt nên lời.
Dù trong lòng hắn có ngàn vạn lần không cam tâm, hắn không thể phủ nhận lời nàng nói. Với thân phận hiện tại của hai người, quan hệ gần gũi nhất chẳng phải chỉ có thể là bằng hữu hay sao?
Hắn đã nghĩ tới vô vàn điều, rằng chỉ cần hắn bước lên ngôi vị kia, hắn sẽ có thể khiến nàng đứng bên cạnh mình mà không phải chịu sự chỉ trích của thiên hạ. Nhưng suy nghĩ này, dù đúng đắn đến đâu, hắn lại chưa từng hỏi qua ý nguyện thật sự trong lòng nàng.
Sau một lúc lâu, hắn mới khó nhọc cất lời: “Bổn vương chưa từng muốn làm khó nàng.” Hắn chỉ hận không thể dâng hết bảo vật trên đời đến trước mặt nàng, mong nàng mỉm cười, sao có thể nỡ khiến nàng khó xử?
Thế nhưng, bảo hắn từ bỏ nàng, điều đó dễ dàng sao nổi?
Ít nhất, hắn biết, đó là điều tuyệt đối không thể!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT