Trong cung đình bỗng chấn động bởi một sự kiện lớn lao.
Ôn Vương Phương Cẩn Du, hóa ra không phải do Lệ phi sinh ra, mà là nhi tử của Dung tiệp dư, mẫu thân của Khánh Nhã công chúa. Tin tức này vừa lan truyền, cả kinh thành đều bàng hoàng.
Hóa ra, năm xưa, Lệ phi và Dung tiệp dư sinh con cùng một ngày. Lệ phi sinh hạ con gái, nhưng sau đó đã hoán đổi với đứa nhỏ của Dung tiệp dư. Một lần hoán đổi này kéo dài suốt mười tám năm.
Giờ đây, không hiểu vì sao bí mật ấy bị phanh phui. Cảnh Đế nổi giận lôi đình, tước bỏ quyền quản lục cung của Lệ phi, giáng bà xuống làm Tiệp dư.
Dung tiệp dư quỳ trước mặt Cảnh Đế, khóc lóc cầu xin được nhận lại nhi tử của mình. Phương Cẩn Du quỳ giữa đại điện, không nói một lời. Trong khi đó, Lệ tiệp dư ngã quỵ dưới đất, thần sắc hoang mang. Là phi tử từng được Cảnh Đế sủng ái nhất, bà giờ đây nước mắt lăn dài, quỳ ngay ngắn trước mặt Cảnh Đế, vẻ mặt đầy đau khổ và bi ai.
Cảnh Đế sắc mặt lạnh lùng, nhìn Lệ tiệp dư thật sâu. Có lẽ vì bà đã quen được đắc sủng trong hậu cung, Cảnh Đế gần như quên mất lần cuối thấy bà khóc là khi nào. Ông trầm ngâm không nói, chỉ nghe bà nghẹn ngào, nhận hết tội lỗi về mình: “Bệ hạ, tất cả đều là lỗi của thần thiếp, bị ma xui quỷ khiến mới làm như vậy. Xin bệ hạ trừng phạt một mình thần thiếp, Du nhi và A Nhã đều vô tội. Cầu bệ hạ bớt giận!”
Bà khóc lóc thảm thiết, Cảnh Đế hơi nhíu mày, nhìn bà như một người mẹ hiền đau lòng. Tay ông khẽ động, nhưng vẫn không lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play