Khi giọng nói của nam nhân vang lên, cả hai người trong đình hóng gió đều khựng lại. Lạc Y Nhi khẽ nhíu mày, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, xoay người cúi mình hành lễ: “Thỉnh an Điện hạ.”  
Phương Cẩn Du, nhìn thấy động tác của nàng, ánh mắt thoáng trầm xuống. Hắn đứng dậy, mỉm cười ôn hòa:  “Hoàng huynh.”  
Phương Cẩn Lăng đưa tay nâng Lạc Y Nhi dậy, thần sắc trên mặt vẫn điềm tĩnh như thường, không chút thay đổi. Tuy nhiên, Lạc Y Nhi lại lặng lẽ cụp mắt, cảm nhận được lực đạo trên cổ tay nàng có phần mạnh hơn. Nàng không để lộ cảm xúc, chỉ lặng nghe giọng nói của nam nhân dần trở nên lạnh lùng:  “Ừm?”  
Phương Cẩn Du ngẩng đầu, ánh mắt chạm vào ánh mắt của hắn, như một trận giao phong không khói lửa. Hắn khẽ cười, giọng mang ý tứ khó hiểu:  “Hoàng huynh thật sự không biết sao?”  
Xưa nay, vì danh tiếng của Lạc Y Nhi, Phương Cẩn Du luôn kiềm chế, hành động thận trọng. Nhưng giờ đây, đối diện với đôi mắt bình tĩnh gần như vô cảm của nam nhân trước mặt, nụ cười trên khóe môi hắn càng trở nên lạnh nhạt.  
Phương Cẩn Lăng bỗng chốc lạnh lùng, ánh mắt sắc bén. Hắn quay sang nhìn tiểu cô nương bên cạnh. Lạc Y Nhi dường như nhận ra ánh mắt hắn, ngước lên nhìn, khẽ mím môi, nở một nụ cười gượng gạo. Hắn nhắm mắt một thoáng, sự lạnh lẽo trong mắt tan đi đôi chút:  
“Trời lạnh, nàng về đại điện đi.”  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play