Sở thị vừa nâng chén trà lên, còn chưa kịp đưa đến miệng, đã khẽ nhíu mày. Bà đặt chén xuống, đáy chén chạm vào mặt bàn phát ra một tiếng vang thanh thúy. Không khí vui vẻ bên kia lập tức ngưng lại.
Sở thị giữ vẻ mặt bình thản, không để tâm đến phản ứng xung quanh, chỉ nhàn nhạt nhìn nha hoàn vừa dâng trà: “Đổi trà đi.”
Nha hoàn kia, không rõ có phải người mới hay không, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, vội vàng nói: “Phu nhân thứ tội, nô tỳ sẽ đi đổi ngay.”
Lạc Thiến lặng lẽ lui sang một bên, cúi đầu. Lão phu nhân sắc mặt lạnh đi, giọng điệu mang chút bất mãn: “Trà ở Từ Huệ Đường này, giờ đã không lọt nổi mắt phu nhân sao?”
Sở thị khẽ vuốt cây trâm trên búi tóc, chậm rãi ngẩng mắt nhìn lão phu nhân: “Mẫu thân nói gì thế. Chỉ là nô tỳ dâng nhầm trà thôi, bảo nàng ta đổi là được. Hà tất mẫu thân phải tức giận.”
Giọng điệu bình tĩnh của bà khiến lão phu nhân càng thêm bất mãn. Mấy ngày trước, tin tức vừa truyền đến, cháu trai của Lưu gia đã mất mạng trong ngục. Thư nhà gửi tới mang theo ý oán trách kín đáo, khiến lão phu nhân cảm thấy xấu hổ. Lúc này nhìn Sở thị, bà không khỏi có chút giận lây, thậm chí quên mất lời dặn dò trước đó của Hầu gia. Bà cười lạnh: “Hầu phủ bao năm nay sống trong tôn quý, vậy mà ngay cả trà Bích Loa Xuân thượng hạng cũng không vừa mắt phu nhân. Không biết là phu nhân chê trà, hay chê lão thân đây?”
Lời này như chụp lên đầu một chiếc mũ bất hiếu. Lạc Y Nhi ánh mắt lạnh đi, tay khẽ đặt trên bàn gỗ tử đàn, đầu ngón tay trắng muốt nổi bật trên mặt gỗ. Nàng khẽ cong môi, đuôi mắt thoáng hiện ý châm biếm nhàn nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play