Một màn tranh chấp kết thúc, thần sắc trên mặt Sở thị càng thêm nhạt nhẽo. Bà hiểu rõ lão phu nhân đau lòng vì cháu trai Lưu gia, nhưng có những chuyện không thể nhượng bộ. Hiện tại, Lưu gia chỉ mất một tiểu bối, để dàn xếp việc đó Hầu phủ và Sở gia đã chu toàn biết bao, thế mà lão phu nhân lại chẳng hay biết gì.
Lão phu nhân không biết thì có thể tùy ý bất mãn, nhưng Sở thị vì nắm rõ nội tình nên không muốn chỉ vì một chữ “hiếu” mà thỏa hiệp. Hôm nay, nữ nhi được bà nâng niu như minh châu lại phải quỳ trước mặt một thứ nữ. Dù Lạc Y Nhi cố ý làm vậy, lão phu nhân sao có thể không chừa chút thể diện nào cho con chính thất của bà?
Lúc này đã qua giờ Thìn, ánh mặt trời bên ngoài dịu dàng rải xuống. Trong phủ, từng con đường nhỏ đều giăng đèn kết hoa, không khí vui mừng ngập tràn. Dù thời gian gần đây lão phu nhân có phần lạnh nhạt với Sở thị, bà vẫn chu đáo khắp nơi, không chút thất lễ hay qua loa.
Nói cho cùng, lão phu nhân có thể thương yêu Lạc Y Nhi, Lạc Tề Hành và Lạc Tề Ngạn, nhưng lại đem chuyện Lưu gia đổ lên đầu Sở thị. Chẳng qua bà chưa từng xem Sở thị là người thân. Công lao bao năm của bà, lão phu nhân nói quên là quên. Sở thị trong lòng lạnh nhạt, chẳng buồn nhìn cảnh tượng trong phòng, vịn tay Trương ma ma đứng dậy:
“Khách khứa chắc cũng sắp đến, con dâu xin phép đi trước.”
Lạc Tề Hành và Lạc Tề Ngạn liếc nhìn nhau, có phần lúng túng, không biết phải làm sao. Lão phu nhân hừ lạnh, nhưng không nói thêm gì.
Đúng lúc này, Lạc Dục An bước vào. Không khí im lặng bất thường sau bức rèm khiến ông khẽ trầm mặt. Ông chậm rãi tiến vào Từ Huệ Đường, thấy Sở thị đứng giữa phòng, dáng vẻ như sắp rời đi, không khỏi khẽ nhíu mày. Ông bước tới trước mặt lão phu nhân:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play