Ngay từ cái nhìn đầu tiên chạm vào ông cả, Phì Phì đã mếu máo, đôi mắt tròn xoe lập tức ngấn đầy nước. Vừa nghe ông cả cất lời, cậu bé lập tức nhào vào lòng Lâm Quốc Hùng, òa lên khóc nức nở.
Khoảnh khắc đó, trong lòng ba Tưởng Hán chỉ quanh quẩn hai chữ: Xong rồi.
Khi bên cạnh không có người lớn, Phì Phì luôn tự nhủ mình phải thật kiên cường, như vậy mới không khiến các bạn nhỏ lo lắng hơn. Dù là khi đối mặt với bà dì hung dữ nói chuyện với mình, Phì Phì vẫn cố gắng kiên cường che chắn trước các bạn, còn hết lần này tới lần khác dùng tay nhỏ xíu đẩy các bạn đang muốn đứng ra về phía sau.
Thế nhưng, một khi người thân đã đến… ánh mắt đẫm nước kia của Phì Phì liền không chịu sự điều khiển nữa.
Được ông cả bế bổng lên, Phì Phì cảm thấy vô cùng an tâm. Vì ông cả rất lợi hại, không ai đánh lại ông cả cả kể cả Phì Phì cũng vậy.
Cậu bé khe khẽ kể lại mọi chuyện cho Lâm Quốc Hùng nghe, giọng non nớt mềm mại mang theo đầy ấm ức:
“Phì Phì bị đẩy một cái, sau đó bình nước đổ. Tưởng Hán muốn coi Phì Phì có phải chưa cai sữa, có còn uống sữa hay không, rồi giật lấy bình nước của Phì Phì. Phì Phì tránh một cái, rồi ngã. Ayer đánh Tưởng Hán ngã luôn...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT