Cậu nhóc con đưa tay che mắt, không muốn để ai thấy mình đang khóc. “Ông cả nói với chú và dì là Phì Phì đồng ý giúp Nguyên Nguyên, Tiểu Hổ với Kỳ Kỳ xin lỗi, nhưng trước tiên phải là Tưởng Hán xin lỗi. Là Tưởng Hán sai trước, không thể đổ hết lỗi cho Phì Phì được.”
Vì đã có người chống lưng, Phì Phì không còn sợ nếu chú hay dì giận quá mà đánh bạn của mình nữa, nên khi thả lỏng, lỡ miệng nói toạc ra luôn.
Lâm Quốc Hùng chẳng để tâm. Xin lỗi hay không chẳng quan trọng. Đã dám chọc người thì đừng trách người ta đánh lại. Trong lòng ông chỉ có một nguyên tắc: ai gây sự trước thì người đó đáng bị đánh, ông hoàn toàn không có quan điểm kiểu “đã đánh thì phải xin lỗi”.
Vừa bước vào phòng, nhìn thấy đám trẻ con đang ồn ào, rồi nghe Phì Phì nói mấy câu, Lâm Quốc Hùng đã đoán được mọi chuyện. Ai trong nhà họ Lâm mà chẳng biết chuyện bạn bè của Phì Phì cậu nhóc này nổi tiếng là được lòng người.
Chắc là ngày đầu đi học bị bạn trong lớp bắt nạt, rồi mấy đứa bạn thân nghe chuyện liền không chịu ngồi yên, kéo nhau đến giúp cậu đòi lại công bằng. Sau đó mới xảy ra chuyện cả nhóm bị gọi phụ huynh.
Quá trình đơn giản thế thôi. Lâm Quốc Hùng chỉ cần đặt mình vào câu chuyện, nghĩ một chút là rõ ràng ngay.
Ba Tưởng vừa định mở miệng gọi “ân sư”, thì bị ông cả lạnh giọng chặn ngay: “Đừng gọi tôi là ân sư. Ai là ân sư của anh?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT