Phì Phì là một tiểu thần thú vừa mới chào đời chưa bao lâu, khi còn chưa kịp hiểu gì về thế giới đã bị ném vào một thung lũng nhỏ gần Hoắc Sơn.

Vì không có cha mẹ ở bên cạnh, mà giống loài của Phì Phì lại không phải thần thú gì cao quý trong thế giới Sơn Hải không như phượng hoàng hay Bạch Trạch có truyền thừa ký ức nên tộc Phì Phì tự nhiên cũng không mang theo bất kỳ ký ức bẩm sinh nào.

Chẳng bao lâu sau khi mở linh trí, tiểu gia hỏa còn ngây ngô mờ mịt, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Trên trời đột nhiên nứt toác một khe lớn, từ đó thổi ra một cơn cuồng phong mang theo sức mạnh hủy diệt trời đất, cuốn phăng mọi thứ xung quanh. Ngay cả những ngọn núi lừng danh trong thế giới Sơn Hải như Trường Lưu, Tích Thạch, thậm chí là Bất Chu cũng bị dần dần nuốt chửng, tàn phá.

Trên núi, các thần thú gào rống đau đớn, sống chết không chịu rời bỏ quê hương. Đất, nước, gió, lửa hoành hành tàn sát; từng con thần thú viễn cổ vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết xuất hiện khắp chân trời, nhưng cũng chỉ như châu chấu đá xe chống cự vô vọng.

Thế giới Sơn Hải đang sụp đổ. Trong khoảnh khắc đó, cả Sơn Hải chìm trong sợ hãi và bi thương.

Chỉ riêng một tiểu thần thú đang nằm trong thung lũng là ngoại lệ vẫn giữ nguyên đôi mắt tròn xoe tò mò, lặng lẽ quan sát từng cảnh tượng xảy ra trước mắt. Nó còn quá nhỏ, chỉ có bản năng, chưa hiểu gì cả.

Hơn nữa, tộc Phì Phì bẩm sinh chính là giống loài có thể mang đến niềm vui cho người khác. Chúng sinh ra đã dễ dàng cảm thấy vui vẻ hơn các tộc khác, cũng nhanh quên đi buồn đau.

Bảy ngày sau, cả thế giới Sơn Hải rơi vào tĩnh lặng tuyệt đối. Nhưng ba ngày trước đó, tiểu thần thú vẫn ngoan ngoãn nằm trong thung lũng đã biến mất không còn bóng dáng.

Sự biến mất của một tiểu thần thú còn chưa mở mắt hoàn toàn vào thời khắc ấy chẳng thu hút được chút chú ý nào. Nhưng Tiểu Phì Phì, sau khi chớp mắt một cái, đã đến một thế giới mới.

Tiểu gia hỏa bị một người phụ nữ trang điểm kỹ lưỡng ôm vào lòng. Nó khẽ nhíu hàng lông mày nhỏ xíu, sau đó hé đôi môi nhợt nhạt ho khan vài tiếng. Nó không hiểu nơi này là đâu, nhưng mùi hương nồng nặc toát ra từ cơ thể người phụ nữ khiến nó theo bản năng cảm thấy khó chịu, liền vươn đôi tay bé nhỏ định đẩy người kia ra xa một chút.

Người phụ nữ cảm nhận được động tác trong lòng ngực thì có chút thiếu kiên nhẫn, vẻ mặt lộ rõ vẻ sốt ruột. Cô ta kéo lại khuôn mặt đứa bé về phía mình, rồi tiếp tục đứng ở cổng khu dân cư, lén lút quan sát xung quanh.

Tiểu gia hỏa vốn còn ngây thơ chưa hiểu chuyện, bị ôm khiến khó chịu nên càng giãy dụa mãnh liệt hơn. Nhưng nó vốn đang sốt, lại còn quá nhỏ bé, sức lực phản kháng chẳng khác gì cánh bướm lay cành, trong mắt người lớn chẳng đáng kể chút nào.

=====
Cảm ơn bạn Hạnh Nguyễn đã giới thiệu bộ này cho mình nhé 😘

Lịch ra chương là ngày nào cũng có còn nhiều ít phụ thuộc vào thời gian trốn việc của mình 😁

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play