Hiện tại thuốc vẫn chưa phát huy tác dụng, đúng vào lúc cậu bé cảm thấy khó chịu nhất. Vậy mà có thể ăn được từng ấy cháo đã là cố gắng lắm rồi. Thế nên Lâm Tư Niên cũng không ép bé ăn thêm nữa, mà ôm cậu bé vào lòng, nhẹ giọng dỗ dành:
“Phì Phì ngủ một giấc đi, ngủ dậy sẽ đỡ hơn. Ba ba ở đây với con.”
Phì Phì quay mặt sang một bên, úp cả khuôn mặt nhỏ vào ngực Lâm Tư Niên, rồi chầm chậm túm lấy tay áo ba ba, dần dần thiếp đi.
Phì Phì ngủ rồi, Lâm Tư Niên, Lâm Cảnh Lịch, và cả Lâm Quốc Thịnh cùng mọi người đang xem tình hình qua cuộc gọi video, chỉ im lặng ngắm bé ngủ.
Nhìn một lúc, không khí trong phòng khách bắt đầu thay đổi, từng người tự kiểm điểm lại mình.
Người lên tiếng đầu tiên là Lâm Hàn, giọng hơi buồn buồn:
“Nếu chiều qua con không dẫn Phì Phì ra ngoài thì tốt rồi. Chắc là do chơi tuyết nên bị lạnh quá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT