“Vậy rốt cuộc Phì Phì muốn ngủ với ai nào?” Lâm Lân không nhịn được hỏi.
“Mọi người cùng ngủ với nhau đi.” Phì Phì vỗ tay nhỏ, giọng nói mềm mại còn mang theo chút nũng nịu vang lên giữa phòng khách.
Tiểu thần thú cảm thấy đây chẳng phải câu hỏi gì khó, vì một tiểu thần thú thông minh thì… cái gì cũng muốn! Mà Phì Phì chính là một tiểu thần thú thông minh như vậy.
Ngủ chung à? Ba của bé và “liên minh đoạt Phì” liếc nhìn nhau, cảm thấy… cũng không đến nỗi không được. Dù sao mấy đứa nhỏ này hồi bé toàn cởi trần chạy vòng vòng, hình ảnh đó Lâm Tư Niên từng thấy rồi thậm chí lúc còn là thiếu niên, anh còn hay dắt nguyên một bầy nhóc trần truồng nhảy nhót khắp nhà cũ.
Lâm Tư Niên hắng giọng một cái, kéo sự chú ý của mọi người lại rồi nghiêm túc nói:
“Thôi thì ngủ vậy một đêm. Nhưng sau này không được như thế nữa! Mỗi ngày mà đều ngủ kiểu này thì còn ra thể thống gì! Còn quy củ gì nữa?”
Câu này vừa là phê bình tác phong bừa bãi của đám Lâm Hàn, vừa khẳng định đây là “trường hợp ngoại lệ duy nhất”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play