Vẫn là tụi mình lớn lên có vẻ… đặc biệt khiến người khác thấy yên tâm nhỉ?
“Vậy… ba có muốn ngủ cùng tụi con không?” Lâm Kỳ thử lên tiếng mời.
Không ngờ Lâm Vũ Thanh lập tức gật đầu đồng ý! Xong còn dặn thêm: “Các con cứ ngủ như bình thường, ba chỉ thêm một cái giường và chăn ở bên cạnh là được.”
“Dạ.” Lâm Kỳ và Lâm Lân vẫn chưa hết ngỡ ngàng, răm rắp nhường đường. Trên vai hai anh em lúc này, gánh thêm một trọng trách mà ba vừa mới giao phó: tối nay phải tiếp tục công cuộc “ngủ chung đắp chăn to” như tối hôm qua.
Vừa đi được vài bước, Lâm Lân bỗng dừng lại, như sực nhớ ra điều gì, vẻ mặt như bừng tỉnh đại ngộ, quay sang nói với Lâm Kỳ: “Em hiểu rồi! Ba cũng giống em, cảm thấy sàn nhà của ông hai cực kỳ thoải mái! Bọn mình ngủ dưới đất thấy ngon, ba với bác thấy vậy nên mới yên tâm chứ gì!”
Lâm Kỳ: Em đúng là cái logic… trời ơi đất hỡi.
Vốn tưởng chuyện nhỏ nhặt thôi, ai ngờ vừa về đến liền đụng phải chướng ngại từ phía Lâm Tư Niên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play