Lâm Hàn nhìn Phì Phì gần như được bọc kín như cục bông, cuối cùng vẫn không đành lòng che luôn khuôn mặt nhỏ là phần duy nhất còn lộ ra ngoài. Hắn dẫn đầu, bước về phía sau, nơi có công viên giải trí nhỏ.
Đến cổng công viên, Lâm Hàn và Lâm Kỳ mới thả hai bạn nhỏ xuống đất. Vừa được thả xuống, Lâm Nghiêu đã rất tự giác nắm lấy tay Phì Phì, trên mặt lộ rõ vẻ hào hứng, chỉ vào con ngựa gỗ đặt ngoài cùng, vui vẻ reo lên:
“Anh ơi! Ngựa! Ngựa!”
Phì Phì thấy em muốn cưỡi, liền dắt em đến đó. Ngựa gỗ mới được làm cho trẻ con chơi, chiều cao rất thấp, đến mức như Phì Phì cũng có thể dễ dàng trèo lên. Phì Phì cẩn thận đỡ Lâm Nghiêu ngồi lên ngựa rồi nhẹ nhàng lắc lắc giúp em, sợ em bị ngã.
Lâm Hàn nhìn cảnh ấy, cảm khái:
“Thời gian trôi nhanh thật, Phì Phì bây giờ cũng biết làm anh rồi.”
“Anh ơi! Anh chơi!” Lâm Nghiêu chỉ sang con ngựa gỗ bên cạnh, ý là muốn Phì Phì cũng cưỡi, không cần đứng canh cho mình nữa, muốn chơi cùng nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT