Lâm Lân đột nhiên siết chặt tay lại, chính cậu cũng không rõ là vì hồi hộp hay vì quá phấn khích. Rõ ràng đang là mùa đông mà mồ hôi đã thấm ướt cả người chỉ trong chớp mắt.
Cậu và Lâm Kỳ anh sinh đôi của mình liếc nhìn nhau, rồi suốt hai ba tiếng đồng hồ cho tới bữa trưa, cả hai đều có vẻ thất thần.
Hai người ngồi ở hai đầu ghế sô pha, cùng cúi đầu nghịch điện thoại như thể đang nhắn tin cho ai đó. Thật ra là đang điên cuồng nhắn tin cho nhau, bắn tin vèo vèo.
【Lâm Lân: A a a, nãy giờ em có cười không? Em có cười thật không? Không biết có phải vì quá phấn khích không mà tim em đến giờ vẫn còn đập thình thịch. Kích động là một chuyện, nhưng giờ em đúng là phấn khích thật rồi! Cảm giác này... tuyệt vời quá! Em muốn ra ngoài chạy vài vòng!】
【Lâm Kỳ: Hai đứa mình giờ đừng nói nữa. Từ từ, bình tĩnh lại, ráng giữ lấy cái cảm giác vừa nãy. Thật sự khó giữ lắm... Nhưng phải trân trọng khoảnh khắc này, đừng để uổng phí cơ hội.】
Nhắn xong tin đó, Lâm Kỳ cũng không nói thêm gì nữa mà nhắm mắt lại, dựa lưng vào ghế. Nhìn bề ngoài thì có vẻ bình thản, nhưng thực ra trong lòng đang cuộn trào như một kẻ nghiện rượu bỗng được đưa cho một chai rượu quý mà mình hằng ao ước chỉ cần nếm một ngụm thôi cũng đủ khiến người ta nhớ mãi, lâng lâng mãi không tỉnh.
Đúng là anh em sinh đôi. Lâm Dật và Lâm Hàn ngồi nhìn hai cậu em mình, cả hai đều như mấy tay bợm nhậu đang ngồi lim dim thưởng rượu, thỉnh thoảng còn lắc lắc đầu ra chiều khoái chí.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play