Lâm Lân vừa bế cậu bé lên đã nghĩ ngay trong đầu quả nhiên đúng như tưởng tượng, cảm giác y chang: nhẹ tênh, mềm như bông.
Chỉ là...
Lâm Lân nhéo nhéo lớp áo lông dày cộm trên người Phì Phì, trong lòng cảm thấy: thì ra vì mặc nhiều nên mới nhìn tròn trịa như vậy. Khuôn mặt nhỏ vẫn còn phúng phính, mềm mềm, nhìn sao cũng không giống kiểu nhẹ đến vậy. Vậy mà lúc ôm lên, lại như bông gòn, nhẹ hẫng đến mức hắn bồng một tay cũng chẳng thấy nặng.
“Phì Phì, có phải ngày thường em không chịu ăn cơm không đấy?”
Lâm Lân cảm giác với cái cân nặng này, cậu có thể bế một hơi liền năm sáu đứa như vậy cũng được.
Cậu bé lập tức lắc đầu:
“Phì Phì ăn nhiều lắm. Ba nói ăn nhiều sẽ cao to hơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT