Nào chỉ là Lâm Quốc Thịnh, ông ba Lâm Quốc Hoành cũng thực sự kinh ngạc. Hắn tự nhận cảm nhận vị trí trung tâm của Phì Phì, không nói so với Lâm Quốc Thịnh, ông ba còn thân thiết hơn, nhưng ít nhất cũng ngang hàng với ông cả Lâm Quốc Hùng chứ?
Chẳng lẽ là hắn tự mình đa tình? Hay Phì Phì thẩm mỹ vốn khác với các tiểu bằng hữu khác, ông cả Lâm Quốc Hùng ở các đứa trẻ khác được xem là bệ vệ đủ để dọa khóc bọn họ bằng khí thế, vậy mà ở Phì Phì lại phá lệ thích ông ấy?
Bằng không thì chẳng có lý do nào!
Ngại với ông cả Lâm Quốc Hùng là trưởng bối, bên kia Lâm Tư Niên và Lâm Cảnh Lịch khó mà nói gì, nhưng ý tưởng đại khái cũng không khác biệt nhiều với ông hai và ông ba.
Xem xong tranh, họ đem tranh cẩn thận thu lại đưa cho ông cả Lâm Quốc Hùng. Ông không vui, chưa chờ tiểu gia hỏa trả lời đã trầm giọng nói: “Các người nhìn cái gì? Ta sao lại không thể là người đầu tiên Phì Phì vẽ sao?”
Dù là tranh đầu tiên Phì Phì vẽ tranh đơn, ông cũng có chút kinh ngạc, nhưng đồng thời vui mừng. Chỉ là ánh mắt kinh ngạc của người khác khiến ông trong lòng hơi khó chịu.
“Phì Phì, con vẽ ông cả có phải vì thích ông cả không?” Lâm Quốc Hùng không để ý người khác, trực tiếp hỏi Phì Phì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play