Trong phòng không còn ai lên tiếng, mấy huynh đệ chị em dâu mỗi người một tâm tư, ánh mắt thần sắc khác nhau.
Phó Minh Nghĩa kêu lên: “Ngũ ca, không thể phân gia! Huynh hiện tại không làm được việc nặng, phân gia tẩu tử cùng mấy cháu trai cháu gái ăn cái gì uống cái gì đây? Có huynh đệ ở đây, sao có thể để một nhà các ngươi phân ra, bị đói bụng…”
Phó Minh Tín cũng sốt ruột lau mồ hôi trên trán, nuốt mấy ngụm nước bọt mới mở miệng nói một câu: “Không… Không thể phân gia.”
Hà thị đi theo trượng phu liên tục gật đầu, nhìn ánh mắt của huynh muội Phó Vân Sam lộ ra thương tiếc.
Thôi thị bĩu môi, giọng nói lớn không khách khí châm chọc: “Sao vậy? Lão Tứ lão Lục hai người muốn nuôi con cho lão Ngũ à? Nói trước, đừng liên lụy chúng ta! Tam Lang nhà ta sắp đến tuổi nói chuyện cưới xin rồi, nhưng một xu tiền nhàn rỗi cũng không có…”
“Tam tẩu!” Phó Minh Nghĩa hô một tiếng, tức giận nói: “Tam Lang cùng Ngũ Lang lần nào xảy ra chuyện không phải Ngũ ca ra mặt bảo đảm cho bọn họ? Hơn nữa Ngũ ca đây là vì Đại ca cùng Tam ca mới bị thương mất công danh! Tẩu sao có thể nói ra lời như vậy, tẩu không sợ bị báo ứng…”
Thôi thị cũng giận: “Lão Lục ngươi có ý gì? Ta bị báo ứng gì?! Lời này cũng không phải ta nói trước, Đại ca không phải cũng ghét lão Ngũ không thể làm việc không thể kiếm tiền cho gia đình sao? Ta thì làm sao! Nam nhân nhà ta nếu không phải bị người lừa gạt sẽ động thủ đánh người chọc tới cậu của huyện thái gia sao? Ngươi không nói người khác, sao chuyên chọn chúng ta nói!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play