Phó Vân Sam thầm kêu một tiếng, hỏng rồi! Nàng sao không nghĩ đến Phó Minh Hiếu sẽ vì không nỡ phối phương kia mang đến lợi nhuận kếch xù mà không đồng ý phân gia! Không biết lúc này nàng nói cho hắn biết bao nhiêu phối liệu phối phương, còn có tác dụng hay không?
Quả nhiên, Phó lão gia tử nghe vậy hơi giật mình ra, tiếp theo thở dài một tiếng, ngữ khí có chút nhận mình già rồi: “Lão Ngũ à, ngươi đây là còn ghi hận cha mẹ à! Từ xưa trưởng giả còn sống, không phân gia, ngươi đây là oán cha à...”
“Cha, nhi tử bất hiếu, nhi tử thân bệnh này thực sự sợ làm liên lụy đến cha mẹ...” Phó Minh Lễ vành mắt có chút đỏ, cúi đầu với Phó lão gia tử.
Phó lão gia tử khoát tay: “Ngươi đứa nhỏ này, từ nhỏ đã như vậy, có ủy khuất gì đều giấu trong lòng, haiz, các ngươi cánh cứng rồi, cha mẹ già rồi...”
“Không, cha, nhi tử không có ý này, phân gia nhi tử vẫn sẽ hiếu kính cha và nương...” Phó Minh Lễ quỳ gối hai bước đầu chạm vào chỗ cách hai bàn tay phía trước giày của Phó lão gia tử.
Thôi thị bĩu môi lẩm bẩm một câu mà bà ta cho rằng chỉ có mình nghe thấy, thực tế vang vọng cả đại sảnh: “Nhà mình còn nuôi không nổi, lấy gì hiếu kính, xì.”
Phó Minh Lễ đỏ bừng mặt: “Tam tẩu, ta... ta còn có thể giúp người sao chép sách...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play