“Ngươi đừng hoảng, cha tự có chủ trương.” Phó lão gia tử ghé sát vào tai con trai, thấp giọng vài câu, Phó Minh Hiếu vỗ tay, cười: “Cha, chủ ý hay! Sao ta lại không nghĩ ra chứ?!”
“Được rồi, thu lại dáng vẻ kia của ngươi, đừng để người ta coi thường.” Phó lão gia tử ngẩng đầu nhìn thấy Vinh quản sự từ huyện nha đi ra, khẽ dặn dò con trai.
Phó Minh Hiếu lập tức chỉnh lại thần sắc, ưỡn ngực, làm ra vẻ.
Ngoài cửa nha, huyện thái gia đích thân tiễn Vinh quản sự ra cửa, Vinh quản sự ôm quyền mỉm cười: “Chuyện này làm phiền huyện thái gia khó xử rồi.”
“Không dám không dám, hạ quan cũng luôn thấy Phó gia đại lang không giống người sẽ làm chuyện đó, nói không chừng trong chuyện này còn có vấn đề gì, hạ quan nhất định sẽ xem xét lại vụ án này, Vinh quản sự yên tâm, hạ quan tuyệt đối sẽ không oan uổng hắn.” Huyện thái gia vội vã chắp tay đáp lễ, ánh mắt quét đến Phó lão gia tử mặt đầy thương tích và Phó Minh Hiếu người đầy bùn đất, lông mày hơi nhíu lại, trong nháy mắt đổi thành mặt tươi cười, từ xa hướng hai người gật đầu.
Phó lão gia tử nhàn nhạt đáp lại, Phó Minh Hiếu liếc mắt nhìn hắn một cái, không thèm để ý. Huyện thái gia mặt có vẻ giận dữ, trước mặt Vinh quản sự không dám làm càn, cười cười, xoay người về huyện nha.
Phó lão gia tử kéo kéo Phó Minh Hiếu, Phó Minh Hiếu khoát tay...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT