“Lão Đại, cha đã về rồi, đừng khóc, đừng khóc mà...” Phó lão gia tử cười kéo Phó Minh Hiếu đứng lên, vẻ mặt tươi cười lại có vẻ đặc biệt dữ tợn!
Phó Minh Hiếu mặc kệ hắn lôi kéo, không hề nhúc nhích, chỉ che mặt ô ô khóc không ngừng.
Chu thị gào khóc, không để ý hình tượng mà đấm đá xuống đất, làm bụi bay mù mịt: “Con trai khổ mệnh của ta ơi! Con không nên đầu thai vào nhà chúng ta...”
“Phó lão gia tử? Đây, đây là...”
Phía sau ba người, từ trên xe ngựa lại bước xuống một nam nhân trung niên, nhìn cảnh tượng trước mắt không biết nên tiến lên đỡ một phen hay là lùi lại để tránh bụi bẩn làm dơ áo lụa của hắn.
Phó lão gia tử xoay người cười: “Đây là đại nhi tử ta nhận nuôi nhiều năm, hiện tại là quản sự của Phó gia trang viên – đặt tên là Phó Minh Hiếu.”
Tiếng khóc của Phó Minh Hiếu và Chu thị đột ngột dừng lại như gà trống gà mái bị bóp cổ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play