“Tỷ phu……” Vương Sanh tuyệt vọng vươn tay còn muốn đi bắt lấy trường bào của Phó Minh Lễ, mẹ Vương Sanh một phen kéo nhi tử trở về, trừng mắt nhìn đám người Phó Vân Sam đang đi ra ngoài: “Sanh nhi, mặc kệ bọn hắn đi! Nương đã sớm nói không cho con cưới cái tai tinh kia, con lại cứ không nghe! Hiện tại đi thì tốt hơn, ngày mai con liền viết hưu thư, hưu Sở thị đi, nâng cô nương Điền gia kia làm chính thất, trong bụng nàng còn mang cốt nhục của con ……”
“Nương! Ta không cần cốt nhục gì, không cần hài tử gì, ta chỉ cần Tê Nguyệt! Ta chỉ cần Tê Nguyệt……” Vương Sanh gào thét từ trong lòng nương hắn lui về phía sau, cánh tay đụng phải ghế cũng mặc kệ, eo đụng phải cái đôn cũng không màng, thật vất vả mượn cái bàn tròn ở trung tâm phòng đứng lên, lảo đảo liền xông ra ngoài cửa.
“Đây là làm sao vậy? Tướng công, chàng làm sao vậy……” Một giọng nữ thô kệch từ ngoài phòng vang lên, ngay sau đó là tiếng kêu kinh hãi của nữ tử: “Tướng công, chàng muốn làm gì, nương, cứu mạng a……”
Mẹ Vương Sanh một cái giật mình từ trên mặt đất bò dậy xông ra ngoài cửa, liền nhìn thấy nhi tử đang hai mắt đỏ bừng nhìn bụng Điền gia tiểu thư cười: “Hài tử! Mất hài tử Tê Nguyệt sẽ không tức giận……”
“Mau ngăn hắn lại!” Mẹ Vương Sanh rống về phía bà tử bên cạnh Điền thị, bà tử kia ngẩn người một chút mới phản ứng lại tiến lên đè Vương Sanh lại, mấy bà tử vội vàng ở bên cạnh giúp đỡ, triệt để khống chế Vương Sanh lại, khiến hắn không thể động đậy.
“Thả ta ra!” Vương Sanh gào thét.
Mẹ Vương Sanh đau lòng ôm đầu nhi tử: “Sanh nhi, con trai của mẹ, con không thể hồ đồ, trong bụng Điền thị còn mang cốt nhục của con, đó là hậu duệ của Vương gia chúng ta! Con muốn để cha con dưới cửu tuyền cũng không thể nhắm mắt sao? Con mau tỉnh táo lại, viết phong hưu thư hưu Sở thị không thể sinh con kia……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT