Sở thị nhận được thư của Phó Minh Lễ, mang theo mấy đứa nhỏ và vợ Trần Trung chạy đến Sở Ký, Tư Mệnh đang giúp Sở Nhị Di bức độc, sắc mặt trong suốt của muội muội khiến mắt Sở thị đỏ hoe ngay lập tức, vừa khóc vừa nghiến răng: “Vương Sanh! Hắn đối với Tê Nguyệt như vậy sao...”
Phó Vân Sam đỡ Sở thị ngồi xuống một bên, đem lời nàng nói trước mặt mẹ Vương Sanh lặp lại một lần nữa, Sở thị có chút ngây người, hồi lâu sau mới cười khổ liếc nhìn muội muội trên giường: “Hưu thì hưu! Loại con rể này Sở gia chúng ta không cần! Chỉ là... lên công đường còn cần người nhà ra mặt, ngày mai ta sẽ đi Thạch Phật Đường nói chuyện này với cha nương!”
“Vương bát đản, bình thường nhìn có vẻ thật thà, vậy mà dám hạ độc thủ như vậy! Hưu sớm cho sạch! Khổ cho Tê Nguyệt của chúng ta, một người tốt như vậy lại phải chịu tội này...” Vương thẩm an ủi Sở thị, trên mặt là sự phẫn hận đối với Vương Sanh và lo lắng cho Sở Tê Nguyệt.
Ngoài cửa có tiểu tư gõ cửa.
“Tam cô nương, có một nam nhân quỳ ở ngoài đại đường của chúng ta, nói muốn gặp lão gia và phu nhân, không gặp hắn không đi!”
“Cái gì? Cái tên khốn kiếp này, vậy mà náo loạn đến cửa hàng của chúng ta, hắn muốn làm gì chứ?!” Vương thẩm từ trên ghế nhảy dựng lên, sắc mặt khó coi.
Khóe miệng Phó Vân Sam câu lên một nụ cười lạnh, ai nói Vương Sanh thật thà? Hắn thông minh lắm!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT