“Đủ rồi!” Phó Vân Sam quát lạnh một tiếng: “Các ngươi muốn sống muốn chết, ta mặc kệ! Nhưng mà… Nếu nhị di của ta thật sự có chuyện gì, Vương Sanh, cả nhà chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi…” Phó Vân Sam lạnh lùng liếc nhìn mẹ của Vương Sanh đang đầy vẻ hoảng sợ: “Và cả nương của ngươi!”
Bên giường, Tư Mệnh lại cầm lấy móng tay trong suốt của Sở Tê Nguyệt tỉ mỉ xem xét, mới nói với Phó Vân Sam: “Nàng dùng quá liều lượng bột hoa mạn đà la, tạm thời sẽ không nguy hiểm đến tính mạng…”
Vương Sanh mừng rỡ, muốn từ dưới đất bò dậy, Tư Mệnh nhàn nhạt liếc hắn một cái, tiếp tục nói: “Bất quá, dùng thêm ba ngày nữa, thì vĩnh viễn chỉ có thể nằm như vậy trở thành người thực vật!”
Phó Vân Sam nắm chặt cánh tay của Tư Mệnh: “Tư Mệnh, ngươi có biện pháp cứu nhị di của ta đúng không?”
“Không, không thể nào! Người kia rõ ràng nói dùng theo liều lượng hắn nói tuyệt đối sẽ không tổn hại đến tính mạng mà…” Hai mắt Vương Sanh đột nhiên trợn to, hướng Tư Mệnh hô một tiếng.
Phó Vân Sam tức giận đến bật cười: “Đương nhiên sẽ không tổn hại đến tính mạng! Ngươi không nghe thấy sao? Dùng thêm ba ngày nữa, nhị di của ta vĩnh viễn chỉ có thể nằm như vậy làm một người thực vật cả đời! Vương Sanh, đây là cái gọi là ngươi yêu nhị di của ta sao? Yêu đến mức hận nàng không biến thành một người sống đời sống thực vật nằm trên giường này dung nhan tàn tạ, đến chết cũng không mở mắt ra được?!”
“Không! Không phải như vậy! Nhất định là ngươi nhầm rồi! Nhất định là…” Vương Sanh tái nhợt mặt liều mạng lắc đầu, bò trên mặt đất về phía giường!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play