Phó Minh Lễ trầm mặc hồi lâu, nói: “Cha biết rồi, cha không cản các con, cha đi cùng các con, có chuyện gì cha cũng có thể gánh vác.”
Phó Vân Sam gật đầu, đem vạn lượng ngân phiếu thu lại đặt ở trong hũ lại chôn về dưới giường.
Cả nhà ngay cả cục diện rối rắm cũng không thu thập, thẳng đến hậu viện nơi ở của Phó Hổ Phách.
Trong phòng, Phó Hổ Phách đang cao hứng cùng Phó Nghênh Xuân, Phó Bán Hạ nói chuyện kiểu dáng quần áo mới mà các nàng đã định, trên bàn còn bày mấy đóa hoa lụa và trâm bạc, phần lớn là Phó Hổ Phách từ chỗ Phó Minh Lễ đòi bạc mua về, vừa tinh xảo lại đẹp mắt.
Phó Bán Hạ cầm một đóa hoa hải đường màu hồng nhạt so so lên tóc của Phó Hổ Phách, không hài lòng lắm lắc đầu: “Ta thấy hoa lụa sa này không hợp với quần áo mới làm của tiểu cô, chi bằng ngày mai lại đến tiệm trang sức bạc ở trấn xem có kiểu dáng trâm cài mới không, chọn hai đóa thích hợp đeo, dù sao Ngũ thúc đã cho tiểu cô nhiều bạc như vậy, không sợ không mua được cái thích hợp.”
“Không đẹp sao?” Phó Hổ Phách chột dạ tiếp lấy hoa hải đường soi gương, chu môi nói: “Vậy thôi, đóa này tặng cho ngươi đi, ta ngày mai lại đến trấn chọn một ít hoa châu trâm bạc để đeo là được!”
Phó Nghênh Xuân liếc nhìn hộp gỗ lim trên bàn, cười gật đầu: “Hai bộ quần áo mà tiểu cô làm kia là vừa mới từ phủ thành truyền đến, ở Thanh Hà chúng ta là thứ nhất, lại phối thêm một hai món trang sức đẹp mắt, bảo đảm đè bẹp nha đầu Tiễn Thu kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play