Kỳ Hoan nghẹn ngào bật khóc:
“Phong Trì đại lão, anh phải nhớ kỹ là tay anh sẽ bị rút gân đấy. Rút gián tiếp cũng tính, không chữa được đâu.”
Khóe miệng Phong Trì hơi cong lên, khẽ nở một nụ cười, giả vờ như không phát hiện ra cái gương nhỏ đang hành xử kỳ lạ.
Đợi đến khi rửa sạch sẽ, lau khô xong xuôi rồi mang ra khỏi phòng tắm, Kỳ Hoan cảm thấy bản thân giống hệt một tiểu đáng thương vừa bị vắt kiệt sức lực, mềm nhũn nằm bẹp trên sàn, đôi mắt mở to vô hồn nhìn lên trần nhà.
Thậm chí đến ngực Phong Trì lộ ra khi cúi xuống, cậu cũng chẳng có tâm trạng nào để thưởng thức nữa.
Mệt mỏi thật sự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT