Phong Trì vừa rời khỏi cục quản lý yêu quái là cậu lập tức thấy lòng nhẹ bẫng, cảm giác như trời cao đất rộng, chẳng còn điều gì hay ai có thể khiến cậu phải e ngại nữa. Cậu nằm dài lên ghế của Phong Trì. Phong Trì là người sống cực kỳ chỉn chu, đến cả cái ghế dựa cũng không ngoại lệ. Ghế của giám đốc, là da thật, nằm xuống phần lưng vừa mềm vừa có độ cứng vừa phải, thoải mái không nói nổi thành lời.
Lúc Phong Trì đi, hắn không đóng cửa sổ, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu rọi cả căn phòng, vừa hay phủ lên người cậu một lớp sáng ấm áp. Kỷ Hoan bị nắng rọi đến độ lười biếng hẳn, lim dim đôi mắt, cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến. Nhưng cũng ngay lúc ấy, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng phành phạch của cánh chim đập, Kỷ Hoan mơ màng chớp mắt, tỉnh táo ngay tức khắc. Cậu ngáp một cái, từ từ ngẩng đầu lên, trông thấy một con chim sẻ nhỏ đang rướn cổ, tò mò nhòm vào trong.
Từ góc đặt của chiếc gương nhỏ, cậu có thể nhìn rõ toàn bộ thân hình của chim sẻ kia. Kỷ Hoan còn chưa kịp phản ứng, ngay trước mắt cậu đã hiện lên dáng hình của một người đàn ông cao lớn, mặt mày dữ tợn.
Kỷ Hoan: “……”
Cái con chim sẻ này… hóa ra là yêu quái thành tinh!?
Đầu óc cậu xoay rất nhanh, biết rõ có yêu quái xuất hiện trong lúc cục quản lý yêu quái vắng người thì chắc chắn có điều bất thường. Cậu gần như không có thời gian để suy nghĩ nhiều, lập tức duỗi chân, nằm thẳng ra giả chết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play