“Ngươi biết tối qua ca ca ngươi đến tìm bổn vương là vì chuyện gì không?”
Tiêu Úc đang ăn sáng thì cố tình gọi Mạc Vân Sơ lên cùng dùng bữa. Sau khi ăn xong mới lơ đãng mở miệng nhắc tới chuyện này.
Mạc Vân Sơ nghe xong thì sững người: “Ca ca?” Sau đó lắc đầu đáp: “Không biết.”
Tiêu Úc hiếm khi nở một nụ cười.
Tiêu Úc vốn đã rất tuấn tú, chỉ cần hơi cong môi thôi cũng đủ khiến người khác ngẩn ngơ. Ngày thường hắn rất ít khi cười, nay đột nhiên cười một cái làm Mạc Vân Sơ liền bị mê hoặc mấy giây, nhưng rất nhanh sau đó thì thấy hơi rờn rợn.
Vương gia ơi, ngài có thể đừng cười kiểu đó không? Nhìn rợn người lắm…
Tiêu Úc tiếp tục nói: “Hắn đến tìm bổn vương, là muốn bổn vương thả ngươi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play