Thời gian Tiêu Úc thu thập chứng cứ cũng không mấy an toàn, kinh thành sớm đã nổi sóng ngầm. Ngay cả sát thủ ám sát cũng đến mấy lượt, nếu không phải Tiêu Úc kịp thời tăng cường lực lượng thủ vệ trong vương phủ thì e là đã bị người ta lấy mạng vài lần rồi.
Lớp giấy cửa sổ kia vẫn chưa bị vạch toạc, bề ngoài mọi thứ vẫn như cũ yên bình. Tiêu Úc dù có điên thật, nhưng cũng không đến mức để cho hoàng đế bắt được nhược điểm. Huống hồ, trước đó hắn từng lập công bảo vệ biên cương, dù trong lòng không vui thì hoàng đế cũng không thể tùy tiện viện cớ xử tử rồi lục soát vương phủ.
Tối hôm Tiêu Úc khởi binh, Mạc Vân Sơ bị người của Tiêu Úc đưa lên xe ngựa, chuẩn bị rời khỏi kinh thành đến nơi an toàn.
Tiêu Úc đích thân cưỡi ngựa dẫn theo tàn binh cũ của Đông Cung, cùng với những binh sĩ riêng mà hắn âm thầm chiêu mộ mà lặng lẽ tiến vào hoàng thành.
Thủ vệ trong hoàng thành lâu nay sống trong yên ổn, mỗi ngày chỉ biết ăn chơi lêu lổng, nhận bổng lộc rồi làm việc qua loa, căn bản không thể sánh với những kẻ dưới tay Tiêu Úc từng xông pha chiến trường. Cuộc tấn công của hắn diễn ra êm ru không gặp mấy trở ngại.
Thế nên Tiêu Úc cứ thế mà tiến thẳng vào hoàng thành, một đường thông suốt đến tận Thừa Càn cung.
Tiêu Úc dẫn theo Vệ Hằng tiến vào cung, thẳng tay bắt lấy tiêu xưng còn đang say ngủ, trường kiếm đặt ngay trên cổ hắn…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play