Đan Tẫn mặt mày u ám, vội vàng giúp Mạc Vân Sơ cầm máu.
“Em không cần tự cho là đúng mà làm mấy chuyện vô nghĩa này, ta không cần.” Đan Tẫn nói.
Hắn không cần ai phải dè dặt lấy lòng mình. Hắn không giống những kẻ kia, để mặc bản thân bị xoay vòng vòng. Hơn nữa, hắn cực ghét loại hành động này.
“Nếu ta muốn thì ta sẽ tự mình lấy, không cần em bố thí cho ta.”
Nói xong câu đó, hắn lại thấy sắc mặt Mạc Vân Sơ trắng bệch đi vài phần, gương mặt hắn cũng càng khó coi hơn.
Lời vừa rồi… có phải quá nặng không? Dù sao cậu cũng chỉ là một đứa nhỏ.
Mạc Vân Sơ căng thẳng vội vã nói: “Không phải, không phải bố thí… em chỉ muốn Đan Tẫn ca ca vui một chút nên mới làm vậy. Ca ca không thích thì sau này em sẽ không nữa, thật xin lỗi…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT